Món Quà Đầu Đời 🎁
– Vào một ngày mùa đông lạnh giá, một bé gái tên Anna được mẹ tặng cho một chú gấu bông vào ngày sinh nhật thứ ba. Đó là một chú gấu màu nâu với đôi mắt tròn long lanh và một chiếc nơ đỏ trên cổ.
– “Mẹ đặt tên cho con gấu này là Teddy, vì nó sẽ bảo vệ con và luôn ở bên con, Anna à,” mẹ cô bé dịu dàng nói.
– Anna yêu Teddy vô cùng. Mỗi đêm, cô ôm chặt Teddy khi ngủ, thì thầm vào tai chú những câu chuyện bí mật của mình. Khi buồn, cô ôm Teddy, khi vui, cô chia sẻ niềm hạnh phúc với chú. Với Anna, Teddy không chỉ là một món đồ chơi – chú là người bạn thân nhất của cô.
Những Năm Tháng Tươi Đẹp ⏳
– Năm tháng trôi qua, Anna dần lớn lên, nhưng Teddy vẫn là một phần quan trọng trong cuộc sống của cô. Mỗi khi đi xa, cô đều mang Teddy theo, đặt chú bên cạnh giường khi ngủ, và thỉnh thoảng còn may vá lại những vết rách nhỏ trên người Teddy để chú trông như mới.
– Nhưng rồi, thời gian không chờ đợi ai cả. Khi Anna lên 12, cô bắt đầu quan tâm đến những thứ khác – điện thoại, bạn bè, trường học. Teddy vẫn nằm trên giường, nhưng những lần ôm chú khi ngủ thưa dần. Một ngày nọ, mẹ dọn dẹp phòng cô và thấy Teddy bị đẩy vào một góc đầy bụi.
– “Mẹ cất nó vào hộp nhé?” mẹ hỏi.
– Anna bận rộn nhắn tin với bạn, chỉ đáp lại một cách hời hợt: “Dạ, con không cần nữa.”
– Thế là Teddy bị đặt vào một chiếc hộp trên gác xép, giữa những món đồ cũ khác.
Năm Tháng Bị Lãng Quên 🌫️
– Trên gác xép tối tăm, Teddy không biết bao nhiêu ngày đã trôi qua. Chú cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết. Không còn những cái ôm ấm áp, không còn tiếng cười của Anna, không còn những cuộc trò chuyện thủ thỉ vào ban đêm.
– Lâu dần, lớp bụi phủ lên Teddy. Một bên mắt của chú bị lỏng ra, và chiếc nơ đỏ ngày nào giờ đã bạc màu. Teddy tự hỏi: Mình đã làm sai điều gì sao? Tại sao Anna không còn cần mình nữa?
– Cứ thế, Teddy chìm trong sự quên lãng suốt nhiều năm.
Một Ngày Định Mệnh ✨
– Một ngày nọ, Anna – giờ đã là một thiếu nữ 20 tuổi – quyết định dọn dẹp gác xép để chuyển nhà. Khi mở một chiếc hộp cũ, cô nhìn thấy một vật quen thuộc:
🌟 Teddy.
– Chú gấu bông vẫn còn đó, nhưng đã cũ kỹ và bụi bặm. Anna cầm Teddy lên, nhẹ nhàng phủi bụi trên người chú. Khi chạm vào lớp vải mềm đã sờn của Teddy, một dòng ký ức ùa về. – Cô nhớ lại những đêm ôm Teddy khi sợ hãi, nhớ những ngày vui chơi cùng chú, nhớ những lần mẹ vá lại những vết rách nhỏ trên người chú.
– Bất giác, nước mắt cô rơi xuống.
– “Teddy… mình đã quên cậu lâu quá rồi,” cô thì thầm.
– Như thể Teddy cũng cảm nhận được điều đó, trong lòng chú dường như có một tia ấm áp len lỏi vào.
Tìm Lại Ý Nghĩa 🏡
– Thay vì bỏ Teddy đi, Anna quyết định mang chú đi giặt sạch, vá lại những chỗ rách, và đặt Teddy lên giường của mình một lần nữa.
– Khi bạn trai của Anna đến chơi, anh ngạc nhiên hỏi:
– “Em vẫn còn giữ gấu bông này sao?”
– Cô mỉm cười, ôm Teddy vào lòng và nói:
– “Đây không chỉ là một chú gấu bông, mà là cả tuổi thơ của em.”
– Sau này, khi Anna có con, cô lại tặng Teddy cho con mình. Và thế là Teddy, sau bao năm bị lãng quên, lại một lần nữa được yêu thương, được ôm ấp, và trở thành người bạn thân thiết của một đứa trẻ khác.